TRANH BÌNH TĨNH

Thấy tranh vui này trên tường bạn Đ.T. Xem kỹ, thấy nên đặt tên là Tranh bình tĩnh: Nét mặt bà mẹ không đổi, hiểu các con, hiểu lẽ đời nên rất bình tĩnh. Mỗi năm được một ngày, nhiều hơn nữa có thêm ngày mùng 1 Tết. Bức tranh khiến tôi nhớ mẹ mình... Continue Reading →

NỖI BUỒN CỦA NGƯỜI CHẾT

Má tôi mất trước Trịnh Công Sơn mấy ngày, năm nay là tròn 20 năm. Khi mọi người bắt đầu nhắc Sơn là những ngày tôi lẳng lặng nhớ mẹ. Điều má tôi dạy, anh em tôi luôn nhớ, nhớ sâu sắc nhất là các con phải thương yêu, đùm bọc nhau. 7 đứa con,... Continue Reading →

Blog tại WordPress.com.

Up ↑